Dưới trần đã quá mải mê..
Lên không tìm chốn đi về thênh thang..
TTM

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

Về Hà Tây thăm con 29/9/2008




Năm đó, cháu ngoại của tôi chỉ mới hơn hai tuổi, con gái tôi làm việc ở Hà Nội, lúc cháu hơn tuổi thì dọn về Hà Tây quê chồng, để cho cháu có ông bà nội phụ trông nom.

Con đường thật là dài từ Hà Tây ra Hà nội, thế mà con tôi, hàng ngày sáng đi chiều về như thế. Thương con nhưng chẳng biết làm sao. Con gái lấy chồng thì phải theo chồng mà.

Năm đó bà ngoai lại lặn lội đi thăm con gái và cháu ngoại...

Quê cháu ở trên con đường đi chùa Hương. Rẽ vào trong làng có đình, có chùa, dân làng sống thành cụm.. thị trấn cũng gần đó.

Hôm tháng sáu vừa rồi, để cho cháu ngoại chuẩn bị đi học, con gái tôi đã dọn về Hà Nội ở nhưng nhớ con, nhớ cảnh đồng quê ở nơi con ở, nên hôm nay post vài tấm hình chụp hôm đi chợ với con. Nhìn lại cảnh ở quê thật là thanh bình..








-->Đọc tiếp..

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

Hoa Nguyệt Quế..




Hôm vừa rồi về nhà, vừa bước vào trong cổng thì hương thơm nồng nàn ngan ngát dịu dàng đã vây quanh tôi... Cây Nguyệt Quế đặt bên trong cổng nhà đã nở hoa.

Màu hoa trăng trắng tinh khôi, đã nở trắng xóa khắp cây, không chừa cành nào cả. Tôi ngẩn ngơ chìm ngập trong hương thơm dịu dàng ấy..









































Đêm nay ngoài trời lại đổ mưa, ngồi đây post mấy tấm hình này trong nỗi nhớ, nhớ nhà, nhớ hương hoa Nguyệt Quế...
    Nhớ Nguyệt Quế ở nhà
    Hôm nay có nở hoa..
    Nhớ hương thơm ngan ngát
    Có ai cất hộ ta...

TTM
PP. 29/08/2011



-->Đọc tiếp..

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

Nhỏ ơi ! Cô đọc xong "Rừng Na-Uy" rồi nha!




Mãi đến chiều nay tôi mới đọc xong cuốn tiểu thuyết "Rừng Na Uy" của nhà văn Nhật Bản Haruki Murakami. Tôi không phải là phê bình văn học, nên không dám luận bàn... nhưng thật sự tôi cũng ngỡ ngàng sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết này...


Thế là tôi vào Google để tìm kiếm những thông tin về quyển sách.. Cũng không ngạc nhiên gì vì ngay cả trang wikipedia.org cũng dành riêng một trang để nói về quyển tiểu thuyết này..


Làm tôi lại nhớ tới hôm mà con bé "Heo mập" này hộc tốc (lại thêm lần thứ hai hộc tốc) chạy đến phi trường chỉ để đưa cho tôi vài quyển sách, trong đó có quyển "Rừng Na-Uy" này.



Ngày hôm đó là ngày 18/1/2011, sau trưa hôm 14/1 ăn cream ở Sài Gòn...

hôm đó vì không hẹn trước nên em không kịp đưa cho tôi mấy quyển sách mà em hứa tặng cho tôi. Làm em lại thêm lần nữa vội vàng chạy ra phi trường chỉ để đưa vài quyển sách cho Cô rồi lại chạy về đi học...



Vậy mà đã trải qua 8 tháng rồi, hôm đem qua tôi chỉ xem qua vài trang, rồi bận rộn... mà quên đọc, mãi đến hôm đầu tháng vừa rồi, tôi mới lấy ra đọc, mỗi ngày đọc vài chương.. tới chiều hôm nay tôi mới đọc xong quyển sách này...

Đọc xong lại nhớ đến con bé, đến tấm lòng của em đối với tôi. Thế là đi lục trong album hình để tìm tấm hình mà chúng tôi đã chụp vào hôm đó, một chuỗi hình liền kề làm tôi lại nhớ .....

Hôm đó, chúng tôi đến phi trường hơi sớm, nên lại ghé Parson để uống nước, tôi rất thích ngồi trên cao mà ngắm khung cảnh ở nơi này. Hôm ấy là buổi trưa nhưng trời ui ui không nắng mà đầy mây mù giăng khắp bầu trời..





Ngồi trên này nhìn xuống mặt tiền ở sân bay quốc ngoại, dù trời
đầy mây mù nhưng khung cảnh thật tuyệt phải không hở các bạn..







Đến giờ bay, anh ấy bỏ tôi xuống sân ga, xe vừa chạy đi
thì tôi đã thấy em như tia chớp đã chạy đến nơi rồi..







Hôm nay đọc xong một quyển sách, với nhiều xúc cảm trong lòng, cũng vì nội dung của cốt truyện.., cũng vì tấm tình của con bé, cũng vì cả những tấm ảnh của chuyến bay này... dù tôi thường xuyên phải đi như thế, nhưng mỗi lần đi là mỗi lần mang tâm trạng với những cảm xúc khác nhau mà đi...





Khi máy bay cất cánh, nhìn thành phố từ từ xa ở phía dưới kia, thì tôi biết rằng tôi sẽ nhớ mãi, nhớ lắm những sự kiện đã xảy ra trong dòng đời mình, dù sự kiện vui hay buồn, tôi vẫn cứ lãng đãng mà mang chúng đi theo ký ức xuyên suốt của cuộc đời mình...

TTM.
PP. Đêm 21/8/2011 - 11:14PM.


-->Đọc tiếp..

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

"Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.."





    Những ngày này gần kề đến ngày lễ Vu Lan, ai trong chúng ta mà không nhớ về cha và mẹ của mình nhỉ!

    Tôi cũng thế, những lúc nhìn hình dáng và sức khỏe của mình thay đổi từng ngày, thì lại nhớ về mẹ năm xưa ấy cũng bằng tuổi mình bây giờ, mà tôi trong cái tuổi thanh xuân thủa ấy nào có cảm nhận được những đau đớn về bệnh hoạn, về đau khớp tay chân khi trời trở mùa, thủa ấy nào có những thuốc bổ sung calci hay thuốc chữa bệnh tốt như bây giờ, bây giờ nhớ lại dáng mẹ bước thấp bước cao ra chợ lại rưng rức trong lòng.

    Mùa thu lại đến, mùa của trái vải thiều, nhãn lồng, của cốm và hồng... lòng càng nhớ về mẹ, từ khi xa quê vẫn chưa được trở về và chưa được nếm lại những hoa trái của quê xưa, ngày ấy các con còn cơ cực thì mẹ đã đi xa rồi...

    Ai trong chúng ta mà không nhớ về mẹ về cha trong những ngày này nhỉ! Chúng ta lại cũng đang là cha là mẹ đấy thôi!

    "Sóng trước đổ đâu thì sóng sau đổ lên đấy.."

    Hôm nay tôi nhận được cái file này của Rosethang, nhìn hình ảnh lòng chợt chùng xuống, thế là lại cặm cụi cắt và đưa vào đây..

    Cám ơn em Hồng ơi!

    TTM
    PP. Mùa Vu Lan 2011.

















































-->Đọc tiếp..