Dưới trần đã quá mải mê..
Lên không tìm chốn đi về thênh thang..
TTM

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Moon và hoa Sứ


Sáng sớm nàng đến thăm bà già với một đống sách... đang thiếu người mẫu thế là bị bà già xách ra làm người mẫu chụp với gốc hoa Sứ - do CPB của Bống nhỏ tặng - Mà về nhà lần này, bà già thấy hoa nở đầy cây, màu hoa đỏ thắm rực rỡ dưới ánh nắng buổi sáng..








 




Bà già cứ đội nắng đội mưa như thế đó Mun à, nhìn cái bộ mặt cứ như hòa với màu đỏ của nắng.. hihi






Chẳng biết nàng "Nhớ đến một người" là nhớ đến ai, chứ bà già thì chẳng nhớ ai cả.. hihi..

 


 


Lưu lại nơi này để nhớ nha Mun.. năm nay bà già nhiều quà lắm, từ từ mới khoe tiếp.. hihi

TTM
SG. 24/3/2013




-->Đọc tiếp..

Thư pháp 書法



中國知名文人梁啟超的書法作品


中國的佛經刻字書法


JJ



-->Đọc tiếp..

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Hoa Hồng Xanh và truyền thuyết..








    Ngày xửa ngày xưa ở vương quốc hoa hồng có một thằng ngốc tên Stupid. Thằng ngốc may mắn được nhà vua giao cho chăm sóc vườn hoa hồng. Nhà vua có một cô công chúa rất xinh tên Rose.

    Công chúa rất thích hoa hồng nên yêu cầu thằng ngốc mỗi ngày hãy mang cho mình một bó hoa hồng thật đẹp. Tuy nhiên thằng ngốc không biết bó hoa thế nào cả. Nó bèn xin với công chúa:

    • Xin lỗi công chúa nhưng tôi có thể mang đến mỗi ngày chỉ một bông hoa được không.


    Ban đầu công chúa thấy không vui một chút nào.Tuy nhiên thằng ngốc đều cố gắng mỗi ngày mang đến cho công chúa một bông hoa đẹp nhất.

    Thằng ngốc chẳng biết làm việc gì khác ngoài việc chăm sóc những bông hoa. Mỗi khi có ai đó bắt nó đi làm việc gì đó là nó lại nói:
    • Xin lỗi nhưng tôi hậu đậu lắm! Tôi sẽ làm hỏng hết mất...

    Vậy là người ta lại chán nản bỏ đi. Cũng bởi vậy nên không ai chơi với thằng ngốc cả. Thằng ngốc hàng ngày cứ thui thủi bên những bông hoa của nó.

    Dường như thằng ngốc chẳng bao giờ biết buồn là gì... Những bông hoa mà thằng ngốc mang đến cho công chúa mỗi ngày đều rất đẹp. Đôi khi công chúa ngắm nhìn những bông hoa đó và tự hỏi:
    • "Một thằng ngốc thì làm thế nào mà tạo ra những bông hoa đẹp như vậy nhỉ".

    Rồi một ngày công chúa quyết định đến thăm vườn hoa của thằng ngốc. Thằng ngốc đang lúi cúi tưới cho một khóm hoa hồng. Với công chúa thì công việc này thật lạ. Công chúa tò mò đến gần thằng ngốc và làm nó giật mình. Thằng ngốc làm rơi bình tưới hoa và làm bắn bẩn lên váy áo của công chúa:
    • Xin lỗi công chúa - Thằng ngốc hốt hoảng - Tôi thật là hậu đậu.
    • Không sao! Ta sẽ tha tội cho ngươi nhưng ngươi phải chỉ cho ta cách ngươi tạo ra những bông hoa này.

    Thằng ngốc ngạc nhiên quá "Công chúa mà quan tâm đến cách trồng hoa ư?!"
    • Rất đơn giản thưa công chúa...


    Và thằng ngốc say sưa nói với công chúa tất cả những gì nó biết về hoa hồng,về cách trồng hoa, cách chăm sóc chúng... Thằng ngốc cảm thấy rất lạ khi công chúa tỏ ra rất thích thú với những gì nó nói. Và khi thằng ngốc bắt gặp ánh mắt công chúa đang chăm chú nhìn nó thì tự nhiên nó trở nên luống cuống. Một lần nữa nó lại đánh rơi bình tưới hoa.
    • Xin lỗi công chúa... tôi vụng về quá đi mất.
    • Ngươi thật là ngốc! Nhưng những gì ngươi nói về hoa hồng rất hay. Ngày mai ta sẽ lại tới.

    Công chúa trở lại cung điện và thằng ngốc lại say sưa tưới hoa. Tuy nhiên nó vừa tưới hoa vừa hát. Chưa ai nghe thất thằng ngốc hát bao giờ cả... Ngày hôm sau thằng ngốc dậy rất sớm. Nó quét dọn những lối đi, nhổ cỏ bên những khóm hoa. Nhưng công chúa không đến nữa. Thằng ngốc đợi mãi mà công chúa vẫn không đến.

    Nó đâu biết hôm đó là một ngày đặc biệt. Nhà vua tổ chức một lễ hội rất lớn trong cung đình. Có rất nhiều các vị vua, những hoàng tử của các nước láng giềng... Công chúa chẳng muốn đến lễ hội một chút nào. Nàng nhất định không chịu mặc bộ váy dạ hội. Chỉ đến khi viên tổng quản xuất hiện và nhã nhặn:
    • Xin lỗi công chúa nhưng đây là mệnh lệnh của nhà vua...

    Công chúa phải có mặt trong lễ hội. Nhà vua muốn thông qua lễ hội tìm cho con gái mình một vị hoàng tủ thích hợp.

    Tất cả các hoàng tủ tham gia lễ hội đều được thông báo về điều đó. Ai cũng rất háo hức được gặp công chúa (vì nghe nói công chúa rất xinh). Và mọi người không phải chờ đợi lâu. Công chúa xuất hiện trong bộ váy dạ hội mầu trắng, vương niệm của nàng được kết bằng những bông hoa hồng đỏ. Một vài hoàng tử đánh rơi ly rượu trong tay, một số khác phải mất một lúc lâu mới biết mình đang đứng ở đâu. Ngay đến các nhạc công cũng quên mất những nốt nhạc của mình. Ai cũng muốn được cùng nhảy với công chúa một bài, công chúa đều nhiệt tình đáp lại.

    Tuy nhiên chẳng ai lọt vào mắt xanh của công chúa cả. Nàng công chúa xinh đẹp chẳng thể tìm được cho mình một vị hoàng tử thích hợp. Khi mà nhà vua gần như tuyệt vọng thì điều bất ngờ đã xãy ra. Đúng vào lúc bữa tiệc sắp tàn thì một chàng hoàng tử cưỡi một con bạch mã tuyệt đẹp xuất hiện. Hoàng tử đến trước mặt công chúa và mỉm cười:
    • Xin lỗi cô bé! Ta không đến quá muộn đấy chứ.

    Công chúa bỗng cảm thấy tim mình đập rộn ràng. Đó là những cảm xúc kì lạ mà công chúa không thể định nghĩa nổi... Giai điệu ngọt ngào của bản valse như hòa nhịp cùng bước nhẩy của hai người. Hoàng tử kể cho công chúa nghe về những miền đất xa lạ mà hoàng tử đã đi qua. Những câu chuyện kéo dài như bất tận. Thời gian dường như không còn là mối quan tâm của hai người nữa... Mãi đến khi những vì sao đã sáng lấp lánh trên bầu trời, khi mà cả thằng ngốc và những bông hoa hồng đều đã ngủ say, hoàng tử mới lên ngựa từ biệt công chúa... Công chúa trở về cung điện và cho gọi thằng ngốc tới.
    • Ngươi có biết làm thế nào để cung điện của ta thật đẹp không! Ngày mai hoàng tử sẽ lại tới. Ta muốn dành cho chàng một sự ngạc nhiên.
    • Thưa công chúa... hoàng tử... à vâng thưa công chúa, tôi sẽ trang trí cung điện của công chúa bằng tất cả hoa hồng trong vườn. Cung điện của công chúa sẽ trở thành cung điện hoa hồng.
    • Một ý tưởng tuyệt vời! Ngươi cũng không ngốc lắm đâu! Nhưng ta sợ ngươi sẽ không thể làm xong nó trong đêm nay.
    • Tôi sẽ cố hết sức thưa công chúa...


    Vậy là suốt cả đêm đó những bông hoa hồng còn ướt đẫm sương đêm được thằng ngốc cẩn thận hái từ vườn hoa mang vào cung điện. Khi cung điện của công chúa tràn ngập hoa hồng cũng là lúc trời vừa sáng. Khi công chúa thức dậy, nàng không thể tin vào mắt mình, trước mắt nàng là một cung điện đẹp như trong truyện cổ tích vậy. Công chúa đi dạo một vòng và thấy thằng ngốc ngủ gật bên cạnh một chiếc cột đá:
    • Stupid. Dậy đi nào. Trời sáng rồi.
    • Xin lỗi công chúa, tôi lại ngủ quên mất, tôi sẽ hoàn thành nốt công việc ngay thôi.
    • Không cần nữa. Như vậy là được rồi. Nguơi hãy về nghỉ ngơi đi.


    Thằng ngốc thở phào vì công chúa đã không trách nó chưa hoàn thành công việc. Nó vui vẻ trở về với vườn hoa giờ chỉ còn trơ những gốc. Công chúa đến bên cửa sổ và nhìn về phía những ngọn núi xa, nơi mà từ đó hoàng tử sẽ lại tới. Công chúa sẽ dẫn hoàng tử đi thăm cung điện hoa hồng của mình. Hoàng tử sẽ lại kể cho công chúa nghe câu chuyện về những miền đất xa lạ...

    Nhưng rồi chẳng có hoàng tử nào đến cả. Chỉ có người hầu của Hoàng tử mang theo một bức thư:
    • "...Cô bé của ta, ta không thể đến với em như đã hẹn. Đất nước của ta có chiến tranh. Ta phải tham gia vào cuộc chiến. Có lẽ chúng ta sẽ phải xa nhau một thời gian dài. Ta không muốn thế một chút nào. Ta sẽ rất nhớ em. Nhưng ta tin thời gian sẽ chứng minh cho tình yêu của chúng ta. Ta sẽ sớm gặp lại em..."


    Công chúa buồn lắm. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi môi: "Em sẽ đợi! Nhưng nhất định chàng phải trở về đấy!..."

    ...Một tuần, rồi một tháng, rồi một năm...Chẳng có tin tức gì của hoàng tử. Hoàng tử như một cơn gió cứ bay mãi, bay mãi mà chẳng biết bao giờ sẽ trở lại. Công chúa thường đứng một mình bên khung của sổ mỗi buổi hoàng hôn và nhìn về phía những ngọn núi xa, nơi ánh mặt trời dần tắt. Có thể một ngày nào đó...

    Cũng hơn một năm đó không thấy thằng ngốc mang hoa hồng cho công chúa mỗi buổi sớm nữa. Có thể là sau khi trang hoàng cho cung điện vuờn hoa của thằng ngốc đã chẳng còn một bông hoa nào cả. Công chúa hình như cũng chẳng quan tâm đến những bông hoa hồng của thằng ngốc nữa...

    Rồi một buổi sáng sớm khi công chúa thức dậy, có ai đó đã đặt sẵn bên của sổ một bông hoa hồng tuyệt đẹp. Công chúa ngắm nhìn bông hoa và chợt nhớ tới thằng ngốc. "Một năm rồi Stupid không mang hoa tới..". Công chúa trở lại vườn hoa của thằng ngốc. Trước mắt công chúa không phải là những gốc cây trơ trụi mà là muôn ngàn những bông hồng rực rỡ. Thằng ngốc vẫn lúi cúi bên những khóm hoa hồng. Thằng ngốc nhìn thấy công chúa và một lần nữa nó lại đánh rơi bình tưới hoa:
    • Xin lỗi công chúa! Tôi đã cố hết sức nhưng không thể làm cho vườn hoa đẹp như xưa.
    • Ồ không! Thật là kỳ diệu! Nói cho ta biết đi, ngươi đã làm thế nào vậy?


    Lần đầu tiên trong đời có người nói với nó như vậy, mà lại là một công chúa nữa chứ. Thằng ngốc vui lắm, nó cười ngây ngô và lại say sưa nói với công chúa về những bông hoa...

    Những ngày sau đó ngày nào công chúa cũng đến vườn hoa của thằng ngốc. Công chúa tự mình trồng những bông hoa, tự mình tưới nước cho chúng. Ban đầu thằng ngốc cảm thấy rất lạ nhưng rồi nó cũng hiểu ra rằng công chúa đang cố làm tất cả để nguôi ngoai nỗi nhớ hoàng tử.

    Thằng ngốc rất vui vì dù sao cũng có người cùng nó trò chuyện, có người chịu nghe nó nói cả ngày về những bông hoa hồng. Thằng ngốc cố làm cho công chúa vui những lúc công chúa ở bên nó. Có một lần thằng ngốc nói với công chúa về ý nghĩa của các loài hoa:
    • Hoa hồng bạch là tình bạn chân thành, hồng nhung là tình yêu nồng thắm, hồng vàng là...
    • Vậy còn hồng xanh, nó tượng trưng cho điều gì
    • Hồng xanh là tình yêu bất diệt! thưa công chúa, nhưng nó không có thật.
    • Vậy tại sao nó lại tượng trưng cho tình yêu bất diệt?
    • Đó là một huyền thoại, thưa công chúa. Người ta nói rằng nếu ta trồng một cây hoa hồng bằng cả trái tim dành cho người mình yêu thương thì nó sẽ nở ra một bông hoa hồng xanh. Đó là bông hoa có phép mầu, nó sẽ cho một điều ước..
    • Ta sẽ ước chiến tranh kết thúc và hoàng tử sẽ trở về bên ta...
    • Thưa công chúa! Không có điều gì là không thể xãy ra. Tôi tin nếu công chúa thành tâm biết đâu cây hoa mà công chúa trồng sẽ nở ra một bông hoa hồng xanh.
    • Ta tin ngươi...


    Và từ hôm đó công chúa dành hết thời gian để chăm sóc cho cây hoa hồng của mình. Nhưng không hiểu sao cây hoa mà công chúa trồng mãi vẫn không nở một bông hoa nào cả.

    Có một sự thật mà có lẽ thằng ngốc không bao giờ dám nói. Đó là câu chuyện về hoa hồng xanh chỉ là một lời nói dối. Thằng ngốc không muốn thấy công chúa quá đau buồn nên nó đã nghĩ ra câu chuyện về bông hoa hồng xanh và điều ước...

    Nhưng rồi thằng ngốc mới thấy đó là một sai lầm rất lớn. Nó sợ cái ngày mà cây hoa của công chúa nở ra một bông hoa bình thường. Công chúa sẽ rất buồn. Thằng ngốc không muốn làm công chúa buồn một chút nào. Nó cố tìm trong vườn hoa bao la của nó một bông hoa hồng xanh nhưng chẳng có bông hồng xanh nào cả...

    Rồi một đêm thằng ngốc trằn trọc mãi không ngủ được. Bỗng nhiên nó nghe thấy một giọng nói như tiếng thì thầm vậy
    • Stupid! Sao ngươi buồn thế?
    • Ai vậy?
    • Ta là hoa hồng đây.
    • Hoa hồng ư? Sao ngươi có thể nói được?
    • Ngươi ngốc quá, ta luôn nói chuyện với ngươi mà ngươi không để ý đấy thôi, loài hoa nào cũng nói được, chỉ là có bao giờ ngươi lắng nghe không mà thôi. Có chuyện gì mà ngươi buồn vậy?
    • Ta... Ta đã trót nói dối công chúa về hoa hồng xanh. Ta không nghĩ là công chúa lại đặt nhiều niềm tin vào hoa hồng xanh đến thế.
    • Stupid! Ngươi đang nghĩ gì vậy. Ta nói cho ngươi biết điều này nhé: Huyền thoại mà ngươi đã nói với công chúa là có thật đấy.
    • Sao cơ? Thế nghĩa là hoa hồng xanh là có thật. Ngươi biết làm thế nào để tạo ra hoa hồng xanh phải không?
    • Ta biết... Nhưng ta không thể nói cho ngươi được.
    • Tại sao chứ? Ta xin ngươi đấy
    • Stupid à.. Ngươi thật là ngốc quá, ngươi làm tất cả là vì cái gì chứ?
    • Ta... Ta muốn công chúa có bông hoa hồng xanh. Ta muốn ước mơ của công chúa trở thành sự thực. Ta không muốn thấy công chúa buồn...
    • Ôi Stupid! Ta không muốn nói cho ngươi một chút nào, nhưng thôi được rồi, nếu ngươi thực sự muốn có một bông hoa hồng xanh, ta sẽ chỉ cho ngươi cách...


    Và hoa hồng ghé tai thằng ngốc thì thầm điều gì đó mà chỉ có thằng ngốc nghe rõ. Khuôn mặt thằng ngốc bỗng ngẩn ngơ đến khó hiểu. Rồi người ta thấy thằng ngốc ngước nhìn bầu trời đầy sao và mỉm cười... Sáng sớm hôm sau khi công chúa vừa thức dậy thì người hầu của nàng đã chạy vào:
    • Thưa công chúa, thật không thể tin được, người hãy ra mà xem, cây hoa mà công chúa trồng đã nở một bông hoa màu xanh.


    Công chúa như không tin vào những gì mình nghe thấy. Nàng chạy ngay ra vườn hoa. Trước mắt nàng là một bông hoa hồng xanh tuyệt đẹp. Những cánh hoa lấp lánh những giọt sương sớm long lanh dưới ánh sáng mặt trời. Công chúa cầm bông hoa đặt lên trái tim. Nàng còn chưa kịp nói điều ước thì người hầu của nàng đã vào báo:

    • Thưa công chúa! Hoàng tử đã thắng trận trở về.


    Có lẽ hoa hồng xanh đã biết truớc điều ước của nàng nên không cần công chúa phải nói ra.

    Công chúa băng qua quảng trường rộng mênh mông để đến bên cổng thành. Quả nhiên từ phía ngọn núi xa hoàng tử đã trở về, chiếc áo bào sạm đen vì khói bụi. Hoàng tử xuống ngựa ngay khi chàng trông thấy công chúa, quên đi cả những mệt mỏi bao tháng ngày qua, vòng tay ôm chặt công chúa như không bao giờ muốn buông ra vậy.
    • Cô bé của ta! Ta nhớ nàng quá.
    • Em gần như đã tuyệt vọng, chàng biết không. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra. Chàng hãy nhìn xem, một bông hoa hồng xanh. Chính nó đã mang chàng về với em.
    • Hoa hồng xanh! Ta tưởng làm gì có hoa hồng xanh trên thế gian này!
    • Có chứ. Đó là một huyền thoại. Em sẽ dẫn chàng đến vườn hoa. Stupid sẽ kể cho cho chàng nghe huyền thoại về hoa hồng xanh.


    Vậy là hoàng tử và công chúa cùng đến vườn hoa của thằng ngốc.

    • Stupid! Ngươi đâu rồi. Ra đây đi nào, hoàng tử muốn nghe câu chuyện về hoa hồng xanh của ngươi...




    Nhưng Stupid đã biến đi đâu mất. Công chúa gọi mãi, gọi mãi mà không thấy thằng ngốc đâu cả. Bên gốc hoa mà công chúa trồng chiếc bình tưới hoa được dựng ngay ngắn. Chẳng hiểu thằng ngốc đã biến đi đâu mất.

    Chỉ còn cơn gió thổi những bông hoa hồng đung đưa như đang hát một bài hát từ rất xa xưa..
    • "Tình yêu chân thành bắt đầu từ trái tim, chỉ có máu từ con tim của một kẻ đang yêu mới tạo ra bông hồng xanh bất diệt. Và bông hồng xanh sẽ tạo nên điều kỳ diệu..."


-->Đọc tiếp..

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

"Đêm qua, sân trước, một nhành Mai."




Sáng sớm vừa thức giấc, bước xuống nhà dưới nhìn ra cái sân nhỏ, bên cạnh những chậu cây cảnh còn đượm hơi sương, chậu Mai nhà tôi sáng nay nở chỉ một đóa Mai vàng...



Mùa thu mà hoa Mai nở, gần xuân rồi sao!! hay trời trở mùa !!.. tôi cũng không biết nữa, nhưng nhìn chậu mai bên sân mong manh chỉ một đóa, lòng chợt thương cảm nhớ tới cha..

Tôi đi lấy cái máy chụp hình đang ghi lại hình ảnh của đóa hoa mai, thì có tiếng chuông điện thoại của em gái, mở ra thì tiếng của em gái út, rồi tiếng của chị cả: "Mấy giờ thì em về, có cần chị chuẩn bị cơm chiều nay không?.. M. à, sáng nay bụi mai trăm cánh nhà chị nở một đóa Mai, chắc ba vui nên ba cười đó..."

Và chiều hôm đó cả nhà chúng tôi về quê. Bên sân trước của nhà chị gái tôi, chậu Mai vàng cũng chỉ nở một đóa hoa duy nhất đang đong đưa trước gió..





Mỗi lần nhìn hoa Mai nở là tôi lại nhớ tới cha tôi. Nhớ xưa cứ mỗi độ xuân về là ông luôn mang về cho chúng tôi cả một bó những cành mai rừng để trưng ăn tết, và cả nhà chúng tôi sẽ háo hức đợi ngắm nhìn hoa mai nở vàng rực trong những đêm giao thừa của thủa rất thơ xưa..

Hôm nay cả nhà chúng tôi về quê, 7 chị em chúng tôi, trừ 2 đứa em út, thì tất cả đã đang ở độ tuổi về chiều..cùng về thăm mộ phần của người cha đã khuất núi, thoáng đó đã được sáu năm...



Mấy hôm vừa rồi, trời liên tục mưa, mưa tầm tã, mưa lâm râm, mưa phùn... vậy mà hôm nay trời không mưa, trời cũng không nắng.. gay gắt, mà trời nắng nhẹ nhẹ... lạ thật, ba tôi như đang cười trong nắng với đàn con.. của người


-->Đọc tiếp..

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Hoa có vàng nơi ấy ...






    HOA CÓ VÀNG NƠI ẤY
    Việt Anh

    Đêm tàn cho trăng khuyết ra đi theo người.
    Ru mai buồn từng cánh rơi ngoài sân mưa.
    Yêu ngàn lần hơn nữa cũng mất nhau rồi
    Anh trách anh vì sao với hoa không cùng chung đời ...

    Buồn hoài chi ta ơi !
    Nơi ấy hoa vàng cho đẹp mùa sang
    Đường mình qua lúc nào giờ bước âm thầm
    Tình cũ dâng trào.

    Đường về không gian xưa
    Đá rêu xanh đầy đi về mình ta
    Chiều về hoang phím đàn
    Một phút giây nào mình khóc cho nhau

    Mình cùng say trong mưa
    Em ánh trăng mờ anh làm trời thơ
    Ngày tìm đến cuối trời
    Người lãng quên rồi
    Đời đã chia trôi

    Mai dù ai đưa bước em qua đông dài
    Em không đợi anh nữa trong bài ca (lời ru) đêm
    Xin đừng mang nước mắt trao cho đời
    Khi tiếng ca từng đêm vắng đưa anh về bên người..








Đây là lần đầu tiên tôi có một sinh nhật với 58 đóa hoa hồng vàng...






Năm nay, các em đã tặng cho tôi một bó hoa với 58 đóa hoa Hồng Vàng rực rỡ để mừng sinh nhật của tôi. Các em chỉ thấy hoa Hồng vàng đẹp rực rỡ, chứ cũng chẳng có ý gì... Và trong năm nay, dù tôi vẫn vẫn rất cố gắng nhẹ nhàng mà bước qua những con đường đầy.. gập ghềnh.. cũng không dễ dàng gì...

Và qua trải nghiệm để ngẫm lại, thì tôi vẫn muốn nói với các bạn rằng ta chẳng nên tặng cho nhau hoa Hồng Vàng mà làm gì... Vì nó như báo trước cho ta biết những trắc trở mà ta sẽ phải rất rất nỗ lực để mà vượt qua..

Và bản thân tôi cũng duy tâm tí, nên chỉ post hình lên đây cho các bạn ngắm, chứ sẽ chẳng đem đi tặng cho các bạn mình đâu.

Màu của hoa thật là lộng lẫy kiêu sa, rực rỡ khôn cùng... phải không hở các bạn..

Tôi cầu mong cho bạn bè tụi mình luôn sống trong bình yên, trong an lạc..
Chỉ an lạc thôi đã là hạnh phúc rồi nhỉ !

TTM.
PP. 26/05/2011






-->Đọc tiếp..

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Những loài chim

Chim cưu 鳩(Pigeon)

Chim cưu 鳩(Pigeon)

Chim cưu 鳩(Pigeon)






Chim sâu mỏ nhạt

Chim sâu mỏ nhạt


Cổ Nhục Đường và Cổ Nguyệt Đường của Hồ Xuân Hương?









-->Đọc tiếp..

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Hoa Giấy giống hoa Tigon ... 14/4/2011




    Các bạn mình sẽ bội thực với hoa Giấy của mình mất thôi. Nhưng ráng chịu nhé các bạn ơi! Chỉ vì mình muốn lưu lại tí cảm xúc của buổi sáng hôm ấy mà thôi.

    Mà sao đợt này mình chụp những cành hoa Giấy này với màu sắc nhuận hồng như thế nhỉ ? Và nhìn kỹ thì lại thấy hoa Giấy và hoa Tigon hình như đều có những cánh hoa như trái tim vỡ.. !

    Những cánh hoa đỏ thắm cứ đong đưa trong gió rất nhẹ vào buổi sáng sớm hôm ấy làm lòng tôi chợt nao nao...





    Bụi hoa này hôm trước đầy hoa cho các bạn đứng đây chụp hình với sắc hồng rực sau lưng, vậy mà hôm nay chỉ còn trơ lá thôi đó các bạn ơi!



    Trái tim nở bung ra, sắc hồng sáng lung linh lên trong ánh nắng ban mai..











    Chụp cành hoa trồng trong nhà.. hoa tên gì mình lại quên mất.. sao lại hay quên quá.



    "Tôi như loài cỏ dại.. suốt một đời chênh vênh
    Suốt một đời buồn tênh..."
    TCP.


-->Đọc tiếp..